Trang chủ Kiến Thức Câu chuyện về “anh hùng nhỏ tuổi nhất” của Hitler.

Câu chuyện về “anh hùng nhỏ tuổi nhất” của Hitler.

Trong khi hơn 76 vạn lính Đức và 2,5 triệu chiến sĩ Xô Viết giành giật nhau từng tấc đất quanh thủ đô Berlin, Hitler đã rời Boongke lần cuối cùng để lên mặt đất, trao huân chương cao quý nhất của Đức (Thập tự Sắt) cho một số thành viên tổ chức Hitler Youth -Thanh niên Hitler (gồm trẻ em từ 14 đến 18 tuổi). Được nhận huân chương còn có 19 thành viên của Jungvolk (tổ chức quân sự dành cho trẻ em Đức nhỏ hơn, từ 10 đến 14 tuổi).
 
Cậu bé đang được bắt tay là Alfred Czech, người nhỏ tuổi nhất nhận huân chương ngày hôm đó. Trong một cuộc phỏng vấn năm 2005, cụ ông Alfred Czech nhớ lại khoảng khắc sau khi được gắn huân chương “Führer bắt tay tôi, sau đó ông ta véo tai trái của tôi một cái và nói: Hãy giữ gìn nó!”.
Gia đình Alfred Czech ở làng Silau, Goldenau, được cắt cho Ba Lan sau khi thế chiến kết thúc. Trong 2 ngày, cậu bé 12 tuổi đó đã đưa được 12 lính Đức bị thương về tuyến sau, bất chấp đạn vãi như mưa ngược xung quanh. Vài ngày sau, một viên tướng xuất hiện và nói cậu được triệu tập đến Berlin. Alfred Czech lên máy bay và ngay khi bước chân xuống đường băng, cậu cảm nhận được sự rung chuyển của mặt đất, 11.000 khẩu pháo các cỡ của Hồng quân đang nã đạn vào Berlin.
 
Những thành viên Hitler Youth và Jungvolk được giới thiệu với nhau, mặc trang phục đẹp và ăn một bữa no nê. Bên trong khu vườn Reich Chancellory, họ xếp hàng vào sáng hôm đó (20/4) đợi Führer đến. Một đội quay phim tuyên truyền của Đức đã lắp máy và chọn vị trí sẵn sàng. Hitler xuất hiện với cổ áo chưa gấp, râu mép màu xám và một bên tay trái áp sát vào người, nó bị co giật nên ông ta không thể tự mình gắn huân chương được. Một người phụ tá phải làm thay việc này. Khi đến lượt Alfred Czech, Hitler mở miệng “Vậy ra đây là người nhỏ tuổi nhất? Cậu không sợ gì khi cứu lính của ta à?”. Alfred Czech nhớ lại mình đã trả lời: “Không, thưa Führer!”.

Sau buổi lễ, họ được đi cùng với lãnh đạo Đức Quốc xã xuống boongke ngầm. Ở đó, cả nhóm được cho ăn trưa trong khi Hitler trao đổi với từng người về cảm nhận chiến tranh. Khi kết thúc, mỗi người đều được hỏi muốn trở về nhà hay ra mặt trận. Alfred Czech, như mọi thành viên khác, đã trả lời rằng: “Mặt trận, thưa Führer!” Tối hôm đó khi Hitler đã về phòng ngủ, tình nhân Eva Braun dẫn cả nhóm lên mặt đất để tổ chức một bữa tiệc mừng. Moi người uống champagne, nhồi nhét thức ăn trong tiếng máy hát vặn to, bài “Blood-red roses tell you of happiness”.
 

Rồi Alfred Czech được đưa đi huấn luyện quân sự cấp tốc, rất nhanh chóng cậu đã có thể sử dụng súng trường và súng chống tăng Panzerfaust. Trước khi ra trận, viên sĩ quan hỏi cậu có ước muốn gì không. Alfred Czech nói mình chỉ muốn sở hữu một cây đàn phong cầm và được trao nó vài giờ sau. Trên thực tế, ngay cả khi muốn về nhà, cậu nhóc 12 tuổi cũng không thể làm được điều đó. Vào thời điểm Alfred Czech được gắn huân chương thì vùng Goldenau đã bị Hồng quân đánh chiếm. Cậu ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hành quân đến Freudenthal ở vùng Sudetenland để chiến đấu. Mọi lính Đức đều phải chào Alfred Czech khi nhìn thấy huân chương Thập Tự Sắt trên ngực cậu, tuy nhiên một số người sau đó đã khuyên cậu bé nên quay về, tất cả đều là thương binh hay lính kỳ cựu. Được nhồi nhét chủ nghĩa anh hùng cá nhân nên Alfred Czech bỏ qua tất cả những lời khuyên đó.

Những ngày cuối cùng của tháng 4, một viên đạn bắn xuyên phổi đã khiến Alfred Czech bị bắt làm tù binh. Cậu vẫn sống sót một cách kỳ diệu trong hai năm bị giam giữ ở Tiệp Khắc. Khi được trả tự do năm 1947, Alfred Czech trở về nhà và biết tin cha mình đã chết trong chiến tranh. Sự nổi tiếng đã gây hại cho cậu. Cảnh sát Ba Lan đến và buộc gia đình cậu hủy bức ảnh chụp cảnh nhận huân chương Thập Tự Sắt treo trên tường, tuy nhiên Alfred Czech không bị bắt giam mà chỉ bị thẩm vấn vài giờ, có lẽ do người ta nhận thấy khi đó cậu còn quá nhỏ tuổi để ý thức được mọi thứ. Alfred Czech di cư sang Tây Đức vào năm 1964, sau rất nhiều nỗ lực vì khi đó Ba Lan và Tây Đức đang thuộc 2 phe đối đầu nhau trong Chiến tranh Lạnh. Ông định cư ở vùng Rhineland và kiếm sống bằng nghề xây dựng. Năm 2005, Alfred Czech có 10 đứa con và hơn 20 đứa cháu.

Ông không còn giữ được huân chương Thập Tự Sắt, nó đã thất lạc khi Alfred Czech bị bắt làm tù binh. Tuy nhiên bức ảnh lịch sử thì vẫn còn, do tư liệu về “anh hùng nhỏ tuổi nhất của Hitler” đã được tìm thấy sau chiến tranh. Hiện bức ảnh được đóng khung treo trên phòng khách nhà Alfred Czech. Hồi tưởng lại cuộc đời mình hơn nửa thế kỷ trước, ông trầm ngâm: “Khi đó tôi còn bé, không suy nghĩ nhiều mà chỉ muốn làm được điều gì đó. Tôi không nghĩ việc gửi trẻ em ra mặt trận là sự điên rồ. Đấy là chiến tranh.”

– Dịch và biên tập: Muitenbac777:-