Nhà tình báo cách mạng Lê Hữu Thúy đã từng tiếp cận và tìm cách lấy tin từ một nhà tình báo cách mạng khác là Vũ Ngọc Nhạ.
Đây là chuyện rất thú vị xảy ra khi cả hai ông đều chưa biết nhau là cũng một phe.
Khi đó ông Vũ Ngọc Nhạ được cài vào cánh Công giáo Bắc di cư vừa chống vừa hợp tác với anh em Diệm-Nhu và đang cùng các chuyên gia chống du kích thảo ra kế hoạch “Ấp chiến lược”.
Còn ông Nguyễn Hữu Thúy được cài vào khối giáo phái thân Pháp. Sau khi giáo phái bị Diệm – Nhu đánh cho tơi tả, ông khéo léo “nhảy việc” qua làm việc với Đỗ Mậu – một phe cánh khác thù Ngô Đình Nhu tận xương tủy.
“Một dạo vào thư viện, Hai Long (tên dùng của Vũ Ngọc Nhạ thời điểm đó) thường gặp một người đeo kính trắng, có dáng dấp một viên chức, ngồi đọc sách ngay bên cạnh mình. Anh ta chủ động làm quen với Hai Long. Anh tự giới thiệu tên là Thắng (tên dùng của Lê Hữu Thúy khi đó), làm việc ở An ninh quân đội, khi viết báo ký bút danh là Nhị Hà.
Tờ báo Thắng thường viết là tờ Sinh Lực, chịu ảnh hưởng của Đỗ Mậu, có khuynh hướng bảo vệ Diệm nhưng lại chống Nhu, Cẩn. Thắng nói đã biết Hai Long từ lâu là người thân cận của cha Lê và cha Hoàng. Đôi lần, anh ta rủ Hai Long đi ăn sáng hoặc uống cà phê, Hai Long khi nhận lời, khi khéo léo chối từ.
Hai Long dò hỏi, biết Thắng chính là bí thư của Đỗ Mậu. Có quan hệ với một nhân vật như thế này, rất lợi cho công tác của anh. Nhưng vì sao anh ta lại rất chủ động làm quen với mình, đó là điều Hai Long còn chưa rõ. Anh ta đang cần ở mình cái gì? Thực ra, với cương vị hiện tại, về một số mặt nào đó, Hai Long cũng có thể có ích cho anh ta. Hãy để cho chính anh ta nói ra. Chuyện trò với Thắng khá bổ ích. Thắng am hiểu các giáo phái ở miền Nam, biết sâu về giáo lý, quen nhiều nhân vật trong chính quyền và giới báo chí.
Cuối cùng Tháng ngỏ ý nhờ Hai Long kiếm cho mình mượn một bản Dự thảo Kế hoạch Ấp chiến lược, vì biết việc này nằm trong tầm tay của Hai Long. Những lý do anh ta đưa ra có vẻ xác đáng: Đỗ Mậu muốn đọc trước bản này để chuẩn bị làm việc với Nhu; là một ký giả, anh cũng muốn đọc để nắm một vấn đề chiến lược quan trọng. Nhưng Hai Long biết rất rõ cả vợ chồng Nhu đều không tin và ghét Đỗ Mậu. Người cần kế hoạch này chính là anh ta! Hai Long cười thầm.
Trung tâm đã chỉ thị cho anh phải tìm mọi cách có sớm bản kế hoạch. Chắc không phải chỉ riêng anh nhận được chỉ thị đó. Rất nhiều người như anh, đang lao đi tìm nó. Anh báo cáo chuyện này về Trung tâm. Trung tâm chỉ thị tránh quan hệ với Thắng. Như vậy đã rõ Thắng là ai. Anh cũng tự bảo mình phải rút kinh nghiệm trong trường hợp này…”
Trích “Ông cố vấn – hồ sơ một điệp viên”.